Hồi Ký Tuổi Thơ
Trời Sài Gòn mấy bữa nay đến lạ
Mưa nắng thất thường như con gái đang yêu
Trời vào thu không khí mát hơn nhiều
Nhưng chẳng đủ làm vơi đi nỗi nhớ.Trời vào thu không khí mát hơn nhiều
Thu quê nhà trong lòng người viễn xứ
Nhớ mênh mang từng đợt gió mùa
Mỗi cây bàng, cây phượng mùa thu
Những tán lá trở nên vàng đến lạ.
Nhớ hương cốm, nhớ mùi nồng của rạ
Nhớ sắc vàng của thóc, của hoa
Những cánh đồng bát ngát, bao la
Một màu vàng trùm lên bao phủ.
Nắng vẫn vàng trên đường phố cũ
Vẫn tươi vui như thuở ngày xưa
Chỉ có chăng ai đó bây giờ
Đã xa lắm!
Một thời thơ bé ấy!
Ôi nhớ lắm những đêm rằm xưa ấy
Rước đèn lồng chạy khắp xóm hò reo
Bánh trung thu, múi bưởi cũng chia nhau
Rồi oà khóc khi lồng đèn bị tắt.
Nhớ mùi bánh mẹ làm đêm rằm tháng tám
Nhớ vườn hồng đầy trái mỗi khi thu
Nhớ ước mơ từ thuở bé thơ
Trở thành cô tiên giữ mùa thu ở lại.
Có lẽ chị Hằng đã nghe lời ước gọi
Nên hết hè thu lại đến quê tôi
Có chị Hằng, chú Cuội chung vui
Cùng lũ trẻ mỗi khi đêm rằm tới.
Thu đã về trên khắp quê tôi
Một màu vàng thổi bùng lên sắc nắng
Ở phương xa cũng có thu, có nắng
Nhưng chẳng phải quê nhà, chẳng phải thu xưa.
Bỏng đổi cái nền hay màu chữ chứ đọc ri chắc Tỷ cận quá!
Trả lờiXóahuynh Ngạo làm muội có bik mô :D
Xóa