Có lẽ nào
Có lẽ nào mình đã thật sự quên
Khi trái tim đang hướng dần về người khác
Trên mặt sông bèo lục bình tan tác
Trôi ơ thờ cùng dòng nước thời gian.
Có lẽ đã quên trong vất vả đời thường
Chẳng đủ rộng để mà nhung nhớ
Người xem ta như chưa từng gặp gỡ
Ta coi người như vạt nắng chiều thu.
Đã xa rồi thời con nít ngày xưa
Ta quên cả cái thời yêu vụng dại
Giọt nước mắt không thể nào chảy mãi
Dù biết rằng ta sẽ phải tìm quên.
Chẳng thể quên nếu ta cứ gắng tìm
Mà hãy nhớ nhớ thật nhiều nữa nhé
Khi càng nhớ ta càng quên mau lẹ
Có người mới rồi ta sẽ chẳng nhớ đâu.
29/03/2012
0 nhận xét: