Quên
Mưa
Con đường xa tắp
Lạnh run người
Cũng chỉ có mình ta
Nỗi nhớ xót xa
Ta gom lại
Để thành là hoài niệm
Chôn chặt niềm riêng
Đem tất cả gói trong miền quá khứ
Ngày mai đón bình minh bằng niềm vui nho nhỏ
Ta tự ru mình trong lớp vỏ tươi vui
Từ sâu trong giấc ngủ vùi
Sẽ xóa hết những yêu thương ngày cũ
Ngày mai thôi
Tất cả là quá khứ
Gom lại rồi sẽ chẳng mở ra đâu.
Nụ cười cũng hết u sầu
Ánh mắt lại long lanh với những niềm vui mới
Hôm nay thôi cho ta xin chút vội
Chút u buồn ngày tháng nhớ thương ai
Ngày mai thôi
Ta đã quên người rồi
Dòng thơ cũng chẳng còn vương niềm nhớ
Chẳng dư dả nụ cười
Không ngân nga khúc Thụy
Dặn lòng mình
Và
Đặt bàn tay lên trái tim tự hứa
Gom hết rồi thành ký ức lãng quên.
0h43 ngày 20/10/2013
Con đường xa tắp
Lạnh run người
Cũng chỉ có mình ta
Nỗi nhớ xót xa
Ta gom lại
Để thành là hoài niệm
Chôn chặt niềm riêng
Đem tất cả gói trong miền quá khứ
Ngày mai đón bình minh bằng niềm vui nho nhỏ
Ta tự ru mình trong lớp vỏ tươi vui
Từ sâu trong giấc ngủ vùi
Sẽ xóa hết những yêu thương ngày cũ
Ngày mai thôi
Tất cả là quá khứ
Gom lại rồi sẽ chẳng mở ra đâu.
Nụ cười cũng hết u sầu
Ánh mắt lại long lanh với những niềm vui mới
Hôm nay thôi cho ta xin chút vội
Chút u buồn ngày tháng nhớ thương ai
Ngày mai thôi
Ta đã quên người rồi
Dòng thơ cũng chẳng còn vương niềm nhớ
Chẳng dư dả nụ cười
Không ngân nga khúc Thụy
Dặn lòng mình
Và
Đặt bàn tay lên trái tim tự hứa
Gom hết rồi thành ký ức lãng quên.
0h43 ngày 20/10/2013
0 nhận xét: